Chia tay vui vẻ~ —— oOo —— Nhìn biểu cảm của Lâm Mộc Hàn, khả năng rất cao cái tầng hầm này chẳng đứng đắn gì cho cam. Trong đầu Hàn Thanh Túc tự biên ra mấy bộ “tư liệu” tương đối dữ dội bạo liệt, không nhịn được hít một hơi khí lạnh, tình ý chân thành nắm lấy tay Lâm Mộc Hàn, thắm thiết nói: “Hàn em ơi, chúng ta thật sự không đến mức đó đâu, nghe anh, tầng hầm lạnh lắm, em có tuổi rồi dễ bị thấp khớp, giống như Trịnh Trịnh vậy.” “… Trịnh Trịnh là ai?” Lâm Mộc Hàn nhíu mày. “Ông bảo vệ gác cổng công trình chỗ anh.” Hàn Thanh Túc nói. Lâm Mộc Hàn nhìn hắn hai giây, nói: “Lần này anh đừng hòng lừa em, tại sao lại gửi địa chỉ cho Hàn Thanh Nhiên? Anh muốn gọi cậu ta đến cứu anh ra ngoài sao?” “Bạn Lâm Mộc Hàn à, chúng ta nhìn vào sự thật khách quan nhé. Cái biệt thự nho nhỏ này của cậu đường thông ngõ thoáng, hai chúng ta mà thật sự đánh nhau, dù tôi đánh không lại cậu thì vẫn có thể chạy.” Hàn Thanh Túc nghiêm túc nói, “Thành phố A không phải Vu Thành, dù là ở vùng ngoại ô hoang vu cũng có thể tìm được người ngồi ị trong bụi cỏ, tôi gào lên một tiếng, không tới ba mươi phút là cảnh sát ập tới rồi.” “Nói trọng điểm.” Ngón tay Lâm Mộc Hàn bị hắn nắm chặt, nhéo nhéo đùa nghịch, y lạnh lùng rút ra. “Tôi không định chạy.” Hàn Thanh Túc nói, “Tôi chẳng qua là nhớ nhung em trai yêu dấu thôi.” “Trước đây cậu ta còn mắng anh là đồ vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920302/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.