Vợ ơi —— oOo —— Hàn Thanh Nhiên xem xong tin nhắn, cụp mắt, lặng lẽ gắp một miếng thức ăn. “Cậu nói xem, anh có nên trả lời tin nhắn không?” Hàn Thanh Túc cầm điện thoại giơ về phía cậu, “Phải trả lời thế nào mới làm cậu ta hết hy vọng đây?” “Không biết, đừng hỏi em.” Hàn Thanh Nhiên nói. “Chậc, suýt thì quên, cậu vốn là chó độc thân mà.” Hàn Thanh Túc nhìn đứa em chưa có lấy một mảnh tình vắt vai, “Rốt cuộc cậu thích trai hay gái vậy? Sao mãi không thấy yêu ai?” Hàn Thanh Nhiên thở dài. Hàn Thanh Túc hít hà một tiếng: “Đù, đừng nói cậu thích anh đó chứ?” Trán Hàn Thanh Nhiên nổi gân xanh, suýt nữa cầm dĩa đập lên đầu hắn, nghiến răng nói: “Trong đầu anh nghĩ cái gì vậy?” Hàn Thanh Túc hợp tình hợp lý hỏi: “Vậy sao cậu không yêu đương?” “Em không có thời gian!” Hàn Thanh Nhiên nhíu mày, “Từ nhỏ đến lớn anh thích gì làm nấy, cúp học, đánh nhau, yêu đương, mâm nào cũng có mặt. Ba mẹ nuông chiều anh, toàn quan tâm đến anh, chỉ có lúc em ôm giải nhất về ba mẹ mới để ý em một chút. Ba mẹ đều nói sau này đều nhờ cậy vào em, sản nghiệp gia đình giao cho em, muốn em quan tâm anh nhiều hơn, trước khi mất mẹ cũng bắt em phải chăm nom anh cho tốt. Em từ khi tốt nghiệp đã theo ba làm việc, bây giờ công ty rối tung rối nùi đều cần em xử lý, anh nói xem sao em không yêu đương? Anh nghĩ ai cũng không tim không phổi như anh chắc?” Hàn Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920304/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.