Cậu mà là Lâm Túc thì tốt rồi —— oOo —— “Sếp Lâm, thế nào?” Mặc Vân Huyên ý vị sâu xa mà nhìn y, “Dù sao cậu cũng không lỗ, nếu cậu muốn, chúng ta cùng nhau cũng được.” Mấy chữ này ghép lại với nhau, biến thành một câu mà Lâm Mộc Hàn khó lòng lý giải. Y giương mắt nhìn Mặc Vân Huyên trước mắt, chầm chậm siết chặt nắm tay. Chỉ cần huých cùi chỏ vào xương cổ, xoay mạnh một cái, rồi nhấc người ném xuống là thành thi thể luôn, tốt nhất là rớt trúng đầu Sở Cảnh Nguyên, cả hai cùng đi gặp Diêm Vương. Y cười khẽ một tiếng, không quen lắm mà xoay dây đồng hồ trên cổ tay. Đây là Hàn Thanh Túc một hai bắt y phải đeo để giữ thể diện, hiện tại vừa khéo có thể… “Sao lại chạy lên đây?” Hàn Thanh Túc đi lên từ chỗ ngoặt cầu thang, thấy Mặc Vân Huyên đứng bên cạnh Lâm Mộc Hàn. Với hắn mà nói, khoảng cách xã giao của bọn họ thế này là quá gần. Hắn nhướng mày, đi đến cạnh Lâm Mộc Hàn, ôm vai y nghiêng đầu hôn một cái. Mùi rượu bất thình lình xộc vào khoang mũi, Lâm Mộc Hàn miễn cưỡng bình tĩnh trở lại. Y câu cổ Hàn Thanh Túc hôn lên, khóe mắt liếc nhìn Mặc Vân Huyên một cái. Mặc Vân Huyên mà còn không hiểu y có ý gì thì đúng là sống uổng phí, cười nhạo một tiếng, bưng rượu đi mất. “Shttt!” Hàn Thanh Túc ăn đau, một tay ôm eo y, một tay sờ môi, “Đang yên đang lành, cắn tôi làm gì?” Lâm Mộc Hàn mặt không cảm xúc mà nhìn hắn:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920309/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.