Tôi hơi muốn hôn cậu. —— oOo —— Hàn Thanh Túc nhấc chân câu lấy khuỷu chân y, dùng lực kéo y ngồi xuống trở lại. Lâm Mộc Hàn vươn tay chống đỡ, quỳ một gối xuống sô pha, cách hắn một khoảng, ánh mắt dừng ở khóe miệng ngậm ý cười của hắn. “Hơi kiêu rồi đấy, bạn Tiểu Hàn.” Hắn nhướng mày, đánh giá gương mặt Lâm Mộc Hàn, ánh mắt không chút che giấu ý vị xâm lược, “Thử xem?” Lâm Mộc Hàn cúi đầu muốn hôn hắn, lại bị một tập tài liệu bất thình lình xuất hiện ngăn cản. “Trả lời thẳng thắn nào.” Hắn cầm tài liệu vỗ vỗ gương mặt anh tuấn của Lâm Mộc Hàn. “Không.” Lâm Mộc Hàn túm tập tài liệu trong tay hắn, ôm cổ hắn thấp giọng nói, “Cho anh nếm thử, lại giống mười năm trước, đến ngày nào đó anh không thấy vui nữa lại một chân đá văng em à?” “Hàn Thanh Túc, anh mơ đi.” Thanh âm của y lạnh căm, “Cả đời này anh cũng đừng hòng.” Hàn Thanh Túc chọc chọc eo y, ngả ngớn nói: “Hận tôi đến vậy à?” Lâm Mộc Hàn ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, nói: “Anh à, em yêu anh, vậy nên em sẽ không cho anh bất cứ cơ hội nào rời xa em. Trước nay cảm giác mới mẻ của anh đều không dài lâu, giẫm lên vết xe đổ sẽ chỉ khiến anh bỏ chạy nhanh hơn.” Hàn Thanh Túc không tán đồng: “Chẳng qua là cậu có thành kiến với tôi.” Lâm Mộc Hàn nhếch miệng: “Tóm lại anh đừng hòng tìm người khác nữa, hy vọng xa vời thôi, cả đời này anh chỉ có thể d*ng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920314/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.