Cũng đúng. —— oOo —— Giao được củ khoai nóng phỏng tay này cho Chu Từ Cựu, còn thuận tiện lấy về cổ phần trong tay Ferlan, dù tiếp theo còn không ít thủ tục phải làm, tâm trạng Lâm Mộc Hàn vẫn rất tốt. “Không còn sớm nữa, bão tuyết sắp tới rồi.” Chu Từ Cựu liếc mắt nhìn bọn họ một cái, “Tối nay ở lại đây đi.” “Cảm ơn ạ.” Lâm Mộc Hàn không từ chối. Chu Từ Cựu sắp xếp cho bọn họ một căn phòng trên lầu. Hàn Thanh Túc vừa bước vào đã cảm thấy kiểu bày biện này thật quen thuộc, lạnh lẽo và khô khan, giống hệt bày trí trong nhà Lâm Mộc Hàn. Mấy tấm ảnh chụp Lâm Mộc Hàn bày trên giá sách cũng xác nhận điểm này. “Em từng sống ở đây?” Hàn Thanh Túc cầm tấm ảnh lên xem. Lâm Mộc Hàn trong ảnh nhìn trẻ hơn hiện tại một chút, mái tóc hơi dài buộc sau đầu, thần sắc lạnh lùng nhìn chằm chằm ống kính, đứng trên nền tuyết trông giống một bức tượng băng không có linh hồn. “Khoảng thời gian em học đại học ở nước I, kỳ nghỉ hằng năm đều sẽ cùng Tiểu Mễ đến đây tìm Chu Từ Cựu.” Lâm Mộc Hàn nói, “Ông ấy dạy Tiểu Mễ võ phòng thân, em sẵn tiện học mấy chiêu.” Hàn Thanh Túc xoay người nhìn y. Lâm Mộc Hàn cởi áo khoác và áo sơ mi, lộ ra vai lưng và vòng eo thon chắc, miệng vết thương trên vai thoạt nhìn có hơi đáng sợ. Y nghiêng đầu nhìn thoáng qua, duỗi tay mở hộp y tế bên cạnh. “Anh làm cho.” Hàn Thanh Túc bước qua, cúi đầu lục lọi trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920350/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.