Thiều Âm có thể cảm nhận rõ, lúc này đây không khí tranh đấu giữa các vị nương nương dường như đã khác trước.
Các nàng trở nên càng sắc bén, lời nói đầy rẫy những mũi dao ngầm.
Khí thế càng không chịu thua kém chút nào.
Thiều Âm tất nhiên không hề có ý định tham gia vào cuộc đấu đá này. Nàng chỉ muốn sống tạm trong cung, lặng lẽ chờ đến ngày được rời khỏi, rồi tìm một chốn an ổn để ẩn mình, sống nốt quãng đời còn lại trong yên bình.
Tình tiết hiện tại đã phát triển đến đoạn nàng chưa từng đọc tới trong nguyên tác.
Vốn dĩ nàng đã không mấy quen thuộc với nội dung của cuốn tiểu thuyết này, giờ lại càng không đoán được tương lai sẽ rẽ sang hướng nào. Chỉ biết rằng sau cùng sẽ xuất hiện một nữ chính trở thành Thái hậu.
Nàng gần như không có chút “đặc quyền tiên tri” nào của người xuyên không.
Vì vậy, nàng càng chỉ mong bản thân có thể mãi mãi nép mình vào một góc, chờ đến khi người thắng cuộc thật sự xuất hiện.
Nhưng mọi chuyện dường như không hề suôn sẻ như nàng đã tưởng.
Ngay khi nàng cúi đầu, cố gắng hạ thấp sự hiện diện của mình đến mức thấp nhất, hy vọng không bị ai để ý đến, mong rằng các nàng sẽ không xem nàng như một quân cờ trong ván đấu chốn hậu cung, cũng không đưa nàng về phe của ai, để nàng tiếp tục sống những ngày nhàn nhã như trước...
Thì Lương Phù Quân bỗng quay đầu, nhìn thẳng về phía nàng: “Vậy để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-xuyen-thanh-thai-giam-ai-ngo-thanh-bao-boi-cua-hau-cung/2852718/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.