Lúc này đây, thật sự không ai ngờ Thiều Âm lại bị đưa về cung. Mà nàng cũng không thể rời khỏi căn nhà này được nữa.
Bảy ngày sau, vào một buổi sáng sớm.
Thiều Âm ăn hỗn độn do thị vệ mua từ ngoài đường mang về. Hoành thánh hôm nay mùi vị rất ngon, lớp vỏ mỏng, nhân thịt đầy đặn. Thịt là từ heo của nông gia nuôi, thời này không dùng thức ăn công nghiệp, chỉ cho ăn cỏ dại hay lương thực, phải mất một hai năm mới nuôi được một con, cho nên thịt vô cùng tươi ngon, hương vị đậm đà.
Thiều Âm rất thích món này, vì vậy mới sai thị vệ ra ngoài mua về cho nàng.
Mới ăn được hai viên hoành thánh, nàng đã thấy ma ma mang bạch phàm bước vào.
Ma ma nhìn Thiều Âm đang ngậm một viên hoành thánh, gương mặt phồng lên, ánh mắt vô tội trong suốt khiến lòng bà mềm hẳn. Bà dịu dàng nói: “Công công mau ăn đi, ăn xong chầu này, không biết đến bao giờ mới lại thấy được miếng thịt.”
Thiều Âm nhìn bạch phàm, tim đột nhiên đập mạnh, rồi như bị một bàn tay siết chặt, đến cả hô hấp cũng ngừng lại.
Một lúc lâu sau, nàng mới cất tiếng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Ma ma đáp: “Hoàng thượng băng hà.”
Tay đang cầm muỗng của Thiều Âm khựng lại.
Hoàng đế… chết rồi?
Vài hôm trước còn nghe nói ngài đang sủng hạnh một vũ nữ ngoại quốc, sao hôm nay đã...
Ma ma đưa mắt nhìn ra ngoài.
Trong phòng ngủ, chỉ có ma ma và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-xuyen-thanh-thai-giam-ai-ngo-thanh-bao-boi-cua-hau-cung/2852719/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.