🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi nhìn anh bằng ánh mắt đầy ẩn ý, muốn thấy chút xấu hổ nào đó trên gương mặt anh.

Kết quả, anh nhíu mày, mặt càng đen hơn: “Dương Kỳ? Vậy từ đầu em đâu có định đi cùng tôi, chỉ qua loa cho có thôi đúng không?”

Hả? Tôi hơi hoang mang: “Lúc nào tôi qua loa với anh?”

“Hừ~ còn cứng miệng? Hôm đó hẹn tám giờ tối ở tháp Đỉnh Phong, rồi đăng story thả bồ câu không phải em?”

Anh còn tự cười chế giễu: “Cũng chỉ có kẻ ngốc như tôi mới tin em, đứng cả đêm trong mưa bão ở tháp Đỉnh Phong.”

Tôi đờ người, hình như mọi chuyện hơi sai sai.

“Chẳng phải anh nói ‘đỉnh cao gặp nhau’ sao?”

“Ai bảo với em là tôi nói ‘đỉnh cao gặp nhau’?”

Nói xong, anh đột ngột ngẩng đầu lên, như vừa nhận ra gì đó: “Cái story hôm đó em nói là tôi hả?”

“Ha, đúng rồi, chỉ mình anh xem.”

Mặt anh đổi màu, vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Vậy tôi hẹn em ở tháp Đỉnh Phong, em nghe nhầm thành ‘đỉnh cao gặp nhau’?”

Tôi yếu ớt gật đầu.

“Thế cái người em gọi là ‘heo’ kia là ai? Em cố tình gọi đến để chọc tức tôi à?”

“Hả? Không phải, đó là em họ tôi.”

“Cái gì? Em họ em?”

“Ừ, em họ tôi. Anh còn gọi nó là Nhậm Nhị ca cơ mà.”

Trông anh như sắp vỡ vụn, mặt đầy tuyệt vọng: “Tôi gọi cậu ấy là ‘Hiện Nhậm ca’ mà.”

“Hiện Nhậm ca?” Thì ra tai tôi không nghe nhầm!!!

Anh vừa buồn cười vừa bực bội, tự vỗ lên trán mình một cái, rõ ràng đang rất hối hận.

Các anh chị trong đội quay phim chắc không nhịn được nữa, cười phá lên.

Lúc này tôi mới nhớ ra vẫn đang quay hình.

“Cắt đoạn này đi.” Tôi cầu xin.

9.
Anh quay phim cười bảo: “Cắt gì mà cắt? Để mọi người chứng kiến tình yêu trắc trở của hai người chứ. Giờ tạm ngừng quay, nhường không gian cho tình yêu chưa đến muộn.”

Trước khi đi, anh ấy còn đùa: “Hai người làm thế nào mà đỗ vào trường chúng ta vậy?”

Tôi không biết, tôi không biết!!!

Tôi và Lục Trầm nhìn nhau rất lâu rồi cả hai cùng phá lên cười.

Anh đột nhiên dịu dàng, định nắm tay tôi nhưng lại ngập ngừng không dám.

Anh hỏi: “Nhậm Hi, tôi có thể theo đuổi em không?”

Tôi nhớ đến cô em gái từng mặc áo khoác của anh.

Anh giải thích: “Đừng suy nghĩ nhiều, cô ấy có bạn trai rồi. Hôm đó cô ấy đau bụng nên tôi chỉ cho mượn tạm. Tôi là ‘ông vua ế’ chứ chẳng nghĩ gì đâu.”                                                     

Anh ngừng một chút, lại có vẻ vui mừng: “Thế nên, lúc đó em ghen phải không? Vì vậy mới suốt ngày kiếm cớ gây sự với tôi?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.