Hàn Mộ Ngọc phải vào phòng đặc biệt dành cho lão Bách Dược tiên sinh. Tất cả phải ở ngoài, trừ đương sự cùng Hàn Quân. Đám Cao Lãng, có cả Lục Cảnh Thần cùng Lãnh Dạ Mạc cũng đứng ngoài nghe lén. Tất nhiên, bị phát hiện sớm thôi. Bách Dược tiên sinh muốn đuổi họ đi, nhưng nàng bảo vào ngồi mà nghe cũng được.
Bách Dược tiên sinh hỏi trước: “ Độc của ngươi, nhắc lại một lần nữa, tên là gì?”
“ Độc của ta, gọi là tetrodotoxin, TTX. Nói một cách dễ hiểu, là nọc độc cá nóc.” Hàn Mộ Ngọc gằn từng tiếng
“ Ta chưa nghe cá nóc bao giờ.”
Nàng chém: “ Đó không phải cá. Tên gọi do ta đặt thôi.”
Giọng điệu chất vấn: “ Tìm ở đâu?”
“ Không có. Ta dùng hết rồi.”
Bách Dược trầm ngâm một lát, rồi hỏi: “ Vậy còn thứ vũ khí kia?”
“ À, hàng hiếm đấy, ta mất kha khá thời gian mới tạo ra được. Nghĩa là ta chẳng cần là truyền nhân Hắc gia vẫn có một thứ công dụng gần giống.” Khóe miệng Hắc Viêm Doanh giật giật.
Lão già đó day day trán, rồi hỏi: “ Ngươi còn những loại độc, hay vũ khí nào khác không, mà chỉ mình ngươi có ý?”
“ Đương nhiên còn. Ngài nghĩ gì đó là tất cả của ta?”
Lão Bách Dược đã nghĩ đến trường hợp này, nhưng không mong muốn nó xảy ra, cuối cùng xảy ra thật.
“ Ví dụ? Ý ta là ngươi thử nêu công dụng một vài loại xem.”
“ Về độc thì loại lợi hại nhất của ta chính là VX – SS12, VX bình thường 1gram, tương đương 5 giọt, thì có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-gio/418122/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.