Cư Diên còn chưa về, tôi mượn tài xế trong nhà. Đầu tiền đến ngân hàng chuyển khoản, rồi ghé tiệm thuốc mua thuốc tránh thai.
Trên đường về, Yến Lạc gọi điện đến. Sau khi an ủi tôi, anh cũng thẳng thắn nói thật.
"Liên Hà, cho dù em không chuyển, nếu anh biết em có tiền, anh cũng sẽ vay em."
Tôi dựa vào lưng ghế sau, nhắm mắt lại: "Chuyện nhà anh cũng là chuyện của em. Nhất định mọi người phải ổn."
"Cảm ơn em, Liên Hà, bọn anh sẽ dùng số tiền này thật cẩn thận."
"Ngày mai anh có đến không?"
Yến Lạc đáp: "Đương nhiên rồi, anh sẽ đi cùng chú dì Liên. Đợi tang lễ xong, em theo chúng ta về nhà nhé."
Tôi khẽ chạm vào vỉ thuốc tránh thai trong túi, mệt mỏi nói: "Ừ."
Dù có về lại nhà ở Lệ Thành, tôi và Cư Diên cũng không thể hoàn toàn cắt đứt được nữa.
Về đến nhà họ Cư, tôi vừa xuống xe thì Cư Diên cũng trở về.
Nhìn thấy anh ta là tôi đã thấy chán ghét, cúi đầu đi thẳng vào trong. Anh ta cũng chẳng nói gì, chỉ theo sau vào cửa.
Bữa trưa đã dọn sẵn, tôi cùng Cư Diên và Cư Bảo Các ngồi đối diện nhau.
Trẻ con vốn nhạy cảm, Cư Bảo Các định dò thử thái độ của Cư Diên, nhưng vừa thấy cái mặt cau có kia thì lập tức im bặt, bưng khay chạy đến ngồi cạnh tôi.
Cư Diên liếc nó một cái, cúi đầu ăn được hai miếng, rồi như nhịn không nổi nữa đập mạnh đũa xuống bàn, đứng dậy bỏ đi.
Cư Bảo Các sững sờ, đôi mắt nhỏ lập tức ngấn đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/2937308/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.