“Lão phu cho rằng bọn họ nhất định có người đứng sau giật dây.” Thời Minh Đạt sâu xa nói khi vừa quay lại.
“Việc này chúng ta đều biết,” Hoa Hướng Nhiên trừng lão một cái, “Ông mau nghĩ xem nên nói chuyện thế nào đi.”
Thời Minh Đạt dừng lại, quay người, nhìn đồ đệ đứng phía sau mình, “Vậy việc này giao cho Kiều Húc đi, vừa hay Kiều Húc cũng đang nghiên cứu loại thuốc mới.”
Lời vừa dứt, chúng đệ tử và sư tôn đứng quanh Kiều Húc đồng loạt lùi lại ba bước, nhìn Kiều Húc bằng vẻ mặt khó nói.
Hiển nhiên là ai nấy đều rất nghiêm túc suy xét về thuốc mới của cậu.
Hoa Hướng Nhiên sượng trân, nhất thời cũng không nói được nên câu. Vấn đề là dựa vào quá khứ của cậu này, có khi nào tu sĩ uống thuốc xong ngỏm luôn không?
Thời Minh Đạt thấu hiểu được nỗi lo lắng của tông chủ Hoa Hướng Nhiên, mỉm cười tự hào nhìn Kiều Húc một cái rồi mới quay ra nói với Hoa Hướng Nhiên, “Lão phu cho rằng kỹ năng pha độc dược của hắn đã đột phá giỏi hơn cả sư phụ rồi, thật sự là không sao đâu, không chết tu sĩ nào được đâu.”
Các tu sĩ đang bị trói gô lại với nhau run lẩy bẩy trên nền tuyết. Bọn họ đã quan sát mấy hôm nay, đệ tử có gương mặt vô cùng tuấn tú này thực ra là một ác ma.
So với ác ma còn ác ma hơn.
An Hòa Dật nhìn về phía Ôn Tu Viễn, thấy hắn gật đầu đồng tình nên cũng đồng ý.
Các tu sĩ toàn thân co rúm dưới đất, hoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/2863008/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.