Trời đổ mưa suốt một ngày một đêm, đến sáng sớm hôm sau cuối cùng cũng tạnh.
Vừa mới tờ mờ sáng, An An đã rời giường, sang nhà hàng xóm cho lợn ăn. Dì hàng xóm nằm trong nhà nghe thấy tiếng động bèn nói vọng ra, bảo nó rằng sữa để trong thùng ấy, nó hãy tự lấy.
Lúc An An đi qua đó, nó thấy một cái túi nhỏ, trên có đính một tờ giấy nói túi nhỏ này là để lại cho An An.
Mở túi ra xem, bên trong là một cái bánh bao lớn.
Mắt nó lấp lánh nụ cười, cẩn thận bẻ bánh bao ra xem, phát hiện bên trong là nhân thịt đầy đặn.
An An vui lắm, chỉ muốn lập tức chạy về nhà ngay. Song, nó vẫn ngại vì nhận không một cái bánh bao, vậy là nó ở lại dọn dẹp quét tước sân cho dì hàng xóm thật sạch rồi mới hào hứng vui vẻ chạy về.
Vừa tới cửa đã nghe tiếng khóc vọng ra.
Nó lập tức nhảy qua bậc cửa, hoảng hốt chạy vào nhà, lấy vội cái bát trong bếp đổ sữa vào.
Trong nhà, em trai đang vừa bế em gái vừa dỗ dành. Bé con rất hay khóc, em trai tiểu An cứ phải dỗ nhỏ tối ngày.
“Anh!” Thấy anh trai đã về, hai mắt tiểu An sáng bừng lên.
An An đi tới trước mặt em trai, đưa túi vải trong tay ra, ôm lấy em gái từ trong lòng thằng bé.
“Em ăn đã nhé.” Vừa nói vừa nâng bát sữa lên cho em gái đang nước mắt lưng tròng, chậm rãi đút em uống sữa.
Tiểu An cầm lấy túi vải, vừa mở ra đã vui vẻ, “Oa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/2863021/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.