Mãi đến khi xe chạy xa khỏi biệt thự, Lý Đình Ngôn vẫn còn nghĩ về nụ hôn ấy.
Lúc Lâm Sí hôn anh, lông mi cậu quét qua má anh, kéo theo cả trái tim anh cũng như bị cào nhẹ một cái, mang theo cảm giác bồng bềnh như đang lơ lửng giữa không trung.
Lý Đình Ngôn thản nhiên ngồi ở ghế sau, nhưng hàng mi khẽ run đã tố cáo tâm trạng chẳng hề yên ổn của anh.
Anh nghĩ, anh thật sự không thể hiểu nổi Lâm Sí.
Thích anh một cách âm thầm như thế, không để anh hay biết, rồi lại có thể không sợ hãi, đột ngột và thẳng thắn bày tỏ lòng mình.
Cuối cùng còn có thể điềm nhiên đối mặt với sự do dự của anh.
Giống như là…
Ngón tay Lý Đình Ngôn bất giác siết chặt lại.
Giống như, Lâm Sí vốn dĩ chẳng mong đợi một câu trả lời nào từ anh vậy.
.
Lý Đình Ngôn mang theo nỗi hoang mang nghi hoặc ấy suốt cả quãng đường, mãi đến khi xe chầm chậm lái vào khu nhà cũ của nhà họ Lý, anh mới phần nào tạm gác tâm tư sang một bên.
Ngôi nhà cũ của nhà họ Lý không có gì thay đổi so với trước khi anh rời đi, vẫn yên ắng tĩnh lặng.
Nhân viên trực đêm không nói nhiều, chỉ lễ phép gật đầu chào anh, anh cũng về thẳng phòng mình.
Đến khi trời vừa hửng sáng được một lúc, Lý Đình Ngôn lại xuống lầu tiếp đón những vị khách đến chúc Tết với tư cách là chủ nhà.
Nhà họ Lý có rất nhiều gia tộc giao hảo lâu năm, khách khứa ra vào tấp nập,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-chay-kho-tat-tung-tu-tra/2749744/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.