Thứ 7, buổi chiều.
Khi chuông báo kết thúc bài thi vang lên, Tiết Nhất Nhất đã chui vào một con hẻm của một khu chợ.
Cuối hẻm có một cây liễu, bên cạnh treo một tấm biển hiệu cũ kỹ, trên đó ghi ‘Quán net’.
Nửa giờ sau Tiết Nhất Nhất bước ra khỏi quán net.
Buổi tối Tiết Nhất Nhất ngồi trước bàn học.
Trên bàn bày một tập hợp các bài tập sai nhưng đã rất lâu rồi cô cũng không lật một trang.
Điện thoại trên bàn rung lên một cái.
Tiết Nhất Nhất hoàn hồn, từ từ thở ra, cầm điện thoại.
Chú: [Cảm cúm khỏi hẳn chưa?]
Tiết Nhất Nhất dừng lại nửa phút: [Ừm.]
Chú: [Thi xong hai môn, còn căng thẳng không?]
Tiết Nhất Nhất: [Cũng bình thường.]
Chưa đợi tin nhắn mới của Thi Cảnh, Tiết Nhất Nhất gõ chữ: [Ngày mai thi tổng hợp tự nhiên, cháu muốn xem lại đề một lúc.]
Bên kia không biết là hiểu ý hay là mất hứng, dù sao cũng không trả lời nữa.
Cả đêm Tiết Nhất Nhất không ngủ ngon.
Ngày hôm sau, tắm rửa xong, cô bước ra khỏi phòng tắm với quầng thâm dưới mắt.
Dì Vương đứng trước cửa sổ, cầm bình xịt tưới nước cho những bông hồng trắng trong bình thủy tinh.
Dì Vương nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn Tiết Nhất Nhất: “Nhất Nhất, cháu xem hoa này, lần này đã 4 ngày rồi mà vẫn còn tươi tắn!”
Tiết Nhất Nhất uể oải đi đến trước bàn học, sắp xếp đồ dùng thi.
Dì Vương tiếp tục tưới nước cho hoa, phàn nàn: “Nhị gia cầm lọ hoa hôi thối hỏi dì sao lại để hoa thối trong phòng? Hoa tươi hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902179/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.