Quốc khánh.
Máy bay hạ cánh tại Nghi Châu.
Nghi Châu là thành phố ven biển, gần đây bỗng nhiên trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng.
Nhưng thành phố nhỏ này rõ ràng vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón một lượng khách du lịch lớn như vậy.
Đường cao tốc bên ngoài sân bay kẹt cứng.
Người chịu trách nhiệm đón Thi Cảnh cũng bị kẹt trên đường.
Một lượng lớn khách du lịch bị mắc kẹt tại sân bay, ngay cả chỗ ngồi cũng không có, các đường dây nóng dịch vụ của các ban ngành địa phương đều bị gọi cháy máy.
Trong tình hình như vậy, sân bay vẫn tìm được cho Thi Cảnh một phòng chờ yên tĩnh và thoải mái.
Điện thoại của Thi Cảnh reo lên.
Anh đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại.
Đó là một cuộc điện thoại rất dài.
Đến cuối, anh rõ ràng đã mất kiên nhẫn.
Quay người lại, dựa lưng vào tường, một tay cầm điện thoại áp vào tai, một tay đút túi quần.
Người đàn ông có mái tóc ngắn gọn gàng, đôi mắt khẽ nhắm, sống mũi cao thẳng, khi môi hơi hé mở nói chuyện, yết hầu cũng chuyển động theo.
Trên người anh là chiếc áo sơ mi hoa văn nhiệt đới rộng thùng thình, những bông hoa dâm bụt lớn và những chiếc lá cọ rộng đan xen vào nhau, ngực áo cài vài chiếc cúc, cổ áo mở rộng, để lộ cơ ngực săn chắc, cường tráng.
Ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Màu sắc của chiếc áo sơ mi càng thêm rực rỡ, làm cho làn da màu lúa mì càng thêm vẻ hoang dã.
Không biết người ở đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902234/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.