Đạn pháo rơi xuống phía bên phải chiếc xe đi đầu, nổ tung thành một hố sâu hoắm.
Mặt đất rung chuyển, lửa bốc ngút trời.
Sóng xung kích cực mạnh lật tung chiếc xe quân sự, cát đá bay tứ tung như mưa.
Ngay khoảnh khắc Thi Cảnh hét lên, các thành viên trong đội đều ôm súng nhảy khỏi xe, tìm nơi ẩn nấp.
Vài giây sau sóng xung kích dần tan.
Thi Cảnh quay lại, phủi lớp đất cát trên người, cầm bộ đàm lên: “Tất cả báo cáo!”
A Long: “A Long an toàn.”
Văn Hổ: “Hổ Tử an toàn.”
Daniel: “Daniel an toàn.”
A Nô: “A Nô an toàn.”
?
Thi Cảnh hét lớn: ” Zero! Zero!!”
Không có ai trả lời.
Thi Cảnh nhanh chóng triển khai: “Hướng ba giờ bên phải, khống chế hỏa lực!”
Đó là vị trí ước chừng của trận địa pháo cối của địch.
Thi Cảnh vừa dứt lời, mọi người đều giương súng bắn về phía mục tiêu.
Họng súng liên thanh liên tục tóe lửa, đạn bay dày đặc, vẽ nên những vệt sáng chói lòa trong không trung.
Cùng với tiếng vỏ đạn nóng hổi rơi lách cách xuống đất, đá vụn ở vị trí mục tiêu bay tung tóe, bụi đất bốc lên mù mịt.
Thi Cảnh chạy về phía chiếc xe quân sự bị lật.
Cùng lúc đó, xe của địch từ phía sau lao tới.
Đây là một cuộc phục kích!
Xe của địch dừng lại trong tầm bắn, cửa xe mở ra, khoảng hai mươi tên kh*ng b* bước xuống, lấy cửa xe làm vật che chắn, giương súng máy bắn về phía Thi Cảnh.
Thi Cảnh phản ứng cực nhanh, lăn một vòng, gần như sượt qua làn đạn để nấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902257/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.