"Cái gì!? Cậu lại nghỉ việc rồi à?" Giọng nói oang oang của Lục Tiêu vang lên từ trong điện thoại: "Sao thế?"
Phương Thời Ân vừa lái xe điện vừa gọi điện cho Lục Tiêu: "Không phải đã nói với cậu rồi sao, cái cửa hàng đó hóa ra là của anh Chấp Duật mở! Cái này gọi là gì đây, mình ở đó kiếm tiền chẳng khác nào lấy túi trái bỏ sang túi phải!"
Cậu tuyên bố với Lục Tiêu: "Mình định làm giống cậu."
Lục Tiêu hỏi: "Giống tôi cái gì?"
Phương Thời Ân nói: "Giống cậu đi học hỏi nhiều nơi, rồi về làm quản lý ở cửa hàng nhà mình!"
Đèn đỏ đếm ngược kết thúc, chiếc xe điện của Phương Thời Ân vụt đi: "À, khoản vay mua nhà á, anh ấy nói không cần tôi lo nữa, tự anh ấy có thể giải quyết. Cậu biết tính anh ấy luôn tự lập, lòng tự trọng của đàn ông cậu đó... Không nói nữa, tôi đến nơi phỏng vấn rồi."
Trải qua hai tuần kỹ năng của Phương Thời Ân thực sự đã tiến bộ rất nhiều, cuối cùng cậu cũng tìm được một công việc mới ở một cửa hàng bánh ngọt cao cấp.
Không chỉ làm cho Tô Chấp Duật thất vọng, hắn nghĩ cậu chắc sẽ không trụ được bao lâu vậy mà sau khi vào làm việc được ba tháng lại bất ngờ nhận lần "công tác" đầu tiên trong đời.
Đến Yến Đường đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cậu tự đi đến một thành phố khác, từ mấy ngày trước cậu đã bắt đầu chuẩn bị vali.
"Em mới vào làm mà, tại sao lại phải cử em đi?"
Tô Chấp Duật nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25932/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.