Thời tiết bước vào mùa hè nhưng mấy ngày nay đã có mưa phùn liên miên, có lẽ vì đến mùa mưa nên không khí luôn ẩm ướt.
Khi Tô Chấp Duật ngồi vào trong xe, trên bầu trời vẫn còn rơi xuống những hạt mưa li ti.
Cuối cùng hắn cũng đợi được ngày này.
Buổi chiều, hắn nhận được cuộc gọi của Tô Nghiệp Đường.
Tô Nghiệp Đường đã chuyển từ biệt thự cũ của nhà họ Tô đến trung tâm dưỡng lão nổi tiếng ở Vân Hoài vào tháng 3, có lẽ vì hiệu quả phục hồi khá tốt nên ông vẫn ở đó chưa có ý định chuyển về, Trần Bích Vân cũng ở đó cùng ông.
Trung tâm dưỡng lão được xây dựng trên một khu vực giáp núi và sông, khi đi qua có thể thấy cảnh quan xanh mát được cải tạo rất tốt, đập vào mắt đâu đâu cũng một màu xanh tươi. So với trung tâm thành phố thì tầm nhìn rộng hơn, không biết là do tâm lý hay thật sự mà cảm thấy không khí cũng trong lành hơn nhiều.
Khi Tô Chấp Duật xuống xe, Giang Trác cũng đi theo vào bên trong.
Giang Trác đoán hắn không muốn cấp dưới tò mò về quá nhiều chuyện riêng tư của mình, vì vậy anh ta rất khôn khéo nói mình có thể đợi trong phòng khách của trung tâm dưỡng lão.
Tô Chấp Duật đi thang máy lên phòng nghỉ dưỡng của Tô Nghiệp Đường, vừa bước vào phòng hắn đã nhìn thấy ba mình đang ngồi trên ghế sofa, ánh mắt âm u nhìn chằm chằm vào mình.
Hắn không nhìn thấy bóng dáng của Tô Chấp Thư ở đây, đoán chuyện ở trụ sở chính của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25982/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.