《 4.3 》 Từ tết Trùng Dương cho đến ba tháng sau đó, quả nhiên Tạ Cánh chưa gặp lại Lục Lệnh Tùng lần nào, không chỉ gặp riêng mà ngay cả ở bên ngoài, bọn họ cũng chưa từng chạm mặt nhau, chỉ không biết thật sự là để lỡ nhau hay là cố tình lảng tránh. Lễ nạp chinh đã làm xong từ lâu, rất khó để nhắc đến chuyện "sính lễ" kết hôn với hoàng thất, thế nên mọi thứ chỉ có thể được gọi mơ hồ là "ban thưởng", trên giấy tờ có viết bốn danh mục quà đến từ Hoàng đế, Hoàng hậu, Ngô thị và phủ Chiêu Vương, cậu của Chiêu Vương là Ngô Khâm còn âm thầm tặng thêm một khoản nữa, chuyển vô số rương tráp lên xe ngựa, xe nối đuôi nhau thành một hàng dài băng qua đường lớn Chu Tước rẽ vào ngõ Ô Y. Điều này thật sự khiến cho nhà họ Tạ nở mày nở mặt, có thể thấy rằng thiên gia rất yêu quý và xem trọng tân Vương phi. Dù cũng chẳng thiếu kẻ cười nhạo rằng "Sinh con phải được như Tạ Chi Vô", bằng lòng từ bỏ con trai là có thể nhận lại được một cuộc hôn nhân hoành tráng, kèm theo đó là sính lễ phong phú đủ để mười đứa con em nhà quyền quý ăn xài tận năm mươi năm trời, đây là mối mua bán có lợi đến cỡ nào cơ chứ! Họ Tạ là vọng tộc trăm năm, dù Tạ Dực thanh liêm, không thích xa hoa phung phí thì cũng không thể thay đổi sự thật rằng tài sản của nhà họ nhiều vô số kể, thế nhưng khi nhìn thấy quản gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848668/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.