《 18.3 》 Vào cuối năm, cái lạnh mỗi ngày một thêm gay gắt. Rèm mỏng màu vàng nhạt treo từ đầu thu đã được thay bằng rèm độn bông màu đỏ thẫm. Ngoài vườn, vài cành mai trắng đã nở hoa chi chít, mùi hương và màu sắc tuy chưa đạt đến độ tuyệt nhất, nhưng những cành hoa nửa hé nở, nửa còn búp cắt về c*m v** bình, nổi bần bật trên nền màu đỏ rực cũng đủ khiến lòng người phấn chấn. Lò xông hương được đốt cả ngày, bên trên luôn có một mâm trái cây được xếp gọn hàng: quýt đường vàng rực, bưởi mật màu hồng nhạt và táo đông xanh mướt. Hương thơm của tô hợp hòa quyện cùng vị ngọt dịu của trái cây tích tụ thành một tầng khí thơm nồng đậm phía trên lò xông, chỉ khi có người ra vào phòng, cuốn luồng gió lạnh ùa vào thì hương thơm ấy mới theo gió lan tỏa thành một mùi hương lành lạnh đăng đắng. Tạ Cánh ngồi bên cửa sổ v**t v* Lục Ngải. Trời vào đông, bộ lông của con vẹt càng xù ra thêm, vì sợ nó lạnh, y đã đưa nó vào trong phòng. Mỗi ngày, ngoại trừ càn rỡ bay vùn vụt qua lại trong phòng, Lục Ngải còn thường nhẹ nhàng đáp xuống thanh chắn của chiếc nôi, nghiêng đầu ngắm nhìn gương mặt đang say ngủ của Lục Thư Thanh. Lục Thư Thanh vừa mới biết cười chưa lâu, nàng vẹt với bộ lông rực rỡ ấy còn khiến cậu vui thích hơn bất cứ chiếc lục lạc hay trống bỏi nào khác. Cửa sổ vang lên tiếng "Cộc, cộc", từ bên ngoài hé ra một khe nhỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848727/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.