《 25.4 》 Trương Diên bước ra khỏi đám người, biểu cảm chẳng hề hoảng loạn, chậm rãi quỳ xuống trước mặt Lục Lệnh Chương, nói: "Thần thẹn vì được tiên đế giao phó trọng trách, trong lòng vô cùng run sợ. Có một lời, thần vốn định mang theo xuống suối vàng, nhưng nay tội trạng của phủ Tướng đã bị vạch rõ, bệ hạ lại một lòng hiếu thảo, đến hôm nay, thần chỉ sợ không thể không nói ra." Lục Lệnh Chương nhìn Trương Diên một lát rồi vươn tay đỡ lấy khuỷu tay ông: "Thái phó lớn tuổi rồi, bình thân đi." "Tạ ơn bệ hạ niệm tình." Trương Diên đứng lên, không nhanh không chậm nói, "Một đêm tháng Giêng năm Trinh Hữu thứ mười sáu, tiên đế bỗng nhiên cho gọi thần vào cung gấp... Nội giám Chung Triệu chặn được mật hàm của phủ Tướng, Lang Gia Vương thị nóng vội muốn ôm lấy trữ vị, tiên đế không cho phép, vì vậy Vương Thục đã bàn bạc với Thái hậu, muốn tìm cơ hội hạ Tích Cốt Huyền cho ngài." "Tiên đế tin cậy thần nên mới thẳng thắn bày tỏ mọi chuyện. Thần đương nhiên cũng muốn máu chảy đầu rơi, lo lắng hết lòng. Vì vậy, thần đã hiến kế, xin ngài cứ thế nghe theo, mặc kệ nhà họ Vương tự cho rằng đã hạ độc thành công, lơ là cảnh giác. Sau đó cáo bệnh để tránh đánh rắn động cỏ, giả vờ nặng dần, đợi đến khi nắm được chứng cứ xác thực tội phản nghịch của phủ Tướng, lúc đó nhổ cỏ tận gốc cũng chưa muộn." "Sở dĩ thần dám lấy long thể ra đánh cược, là vì vợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848758/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.