Quan thự của Hạc Vệ nằm ở phía Tây Nam hoàng thành, sát ngay bên Vũ Lâm Vệ, còn Tuyên Thất thì vẫn giữ nguyên địa điểm cũ, nằm bên trong cung thành. Bởi vậy, hiếm khi Tạ Tuấn có dịp gặp Tiêu Dao trên đường đi trực.
Cậu đi bộ, còn Tiêu Dao ngồi xe, một trước một sau tình cờ gặp nhau. Tạ Tuấn bước đến hành lễ: "Lâu rồi không gặp sư phụ."
Tiêu Dao vén rèm xe lên: "Lên đi, cho con ngồi nhờ một đoạn đường."
Hai thầy trò ngồi ổn định trong khoang xe, Tạ Tuấn mặc quan phục chỉnh tề, còn Tiêu Dao gần như chẳng khác gì so với trước kia, mười mấy năm ra vào Trích Tinh lâu như thế nào, bây giờ nàng vẫn vẹn nguyên như thế ấy. Nhưng Tuyên Thất là thế lực dưới trướng Lục Lệnh Tùng, nói khó nghe thì chẳng khác nào "chó săn" của thiên tử, có triều thần nào dám công khai bình phẩm Tiêu Dao chứ?
"Hôm ấy vào cung ngồi trò chuyện cùng chú của con, nghe y nói, con định qua một thời gian nữa sẽ từ chức ở Hạc Vệ à?"
Tạ Tuấn gật đầu, bùi ngùi đáp: "Vì những chuyện cũ trong nhà nên lòng con vẫn còn sợ hãi, sư phụ cũng biết rõ điều đó mà. Thật ra chuyện sư phụ vẫn tiếp nhận chức thủ lĩnh Tuyên Thất... mới là điều khiến con thật sự không ngờ tới."
Tiêu Dao cau mày: "Nhìn ta giống như người không màng danh lợi lắm sao?"
Tạ Tuấn cười, lắc đầu: "Chỉ là con cảm thấy, sư phụ chọn liên minh với bệ hạ năm xưa vì đó là di nguyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848776/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.