“Trình Diễm, cậu chụp hộ ba chúng tôi một bức ảnh được không?” Tống Noãn hỏi.
Niềm hy vọng mới nhen nhóm của anh đã bị dập tắt, tuy có chút không vui nhưng anh vẫn đồng ý. Trình Diễm đứng dậy cầm lấy điện thoại, giọng điệu có phần cứng ngắc: “Cái này dùng thế nào?”
“Ấn chỗ này là được nè.” Tống Noãn làm mẫu một lần rồi kéo Lâm Đang xuống cuối lớp đứng.
Trong ống kính, Lâm Đang đứng ở giữa, Tống Noãn đứng bên phải, Lý Hòe An đứng bên tay trai, trên mặt ba người đều nở nụ cười tươi rói, rất phù hợp với tấm poster ngày một tháng sáu phía sau họ.
Anh nhìn nụ cười của Lâm Đang, chẳng hiểu vì sao chút ghen tuông trong lòng đã biến mất chẳng còn chút dấu vết.
“Chụp xong rồi.” Anh đưa trả điện thoại, không để ý đến bọn họ đang cười đùa vui vẻ mà quay về chỗ ngồi của mình.
“Trình Diễm.”
Bước chân của anh hơi khựng lại, quay đầu lại nhìn thiếu nữ tóc ngắn ở sau mình: “Có chuyện gì sao?”
Thiếu nữ mím môi, hỏi: “Cậu có muốn chụp ảnh với tụi mình không?”
Ngoài miệng anh muốn từ chối nhưng bước chân lại rất thành thật, chờ đến khi cảm thấy hối hận thì đã đứng ở trước mặt cô rồi.
“Để mình chụp cho các cậu.” Tống Noãn chui ra từ đội ngũ 3 người đã xếp hàng nghiêm chỉnh đợi chụp ảnh.
Vì thế anh tự nhiên thay thế vị trí của Tống Noãn, đứng ở bên cạnh Lâm Đang, rũ mắt nhìn cô.
“Ơ kìa, cười lên đi.” Cô nàng hét lên.
Trình Diễm dời mắt đi nơi khác, nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-lac-nho-paradoxical/1667324/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.