"Tam tẩu, tẩu có nghe thấy tiếng gì không? Giọng rất giống phu quân muội." Tứ tẩu hỏi Tam tẩu bên cạnh.
Đương nhiên Tam tẩu cũng nghe thấy, nàng ấy cảm thấy không chân thật lắm, nhưng lý trí của nàng ấy lại tỉnh táo hơn Tứ tẩu nhiều.
"Tứ đệ muội, giọng nói này quả thật rất giống Tứ đệ."
Động tác của Mặc Sơ Hàn là nhanh nhất, vừa nghe thấy âm thanh thì hắn ta đã tới trước xe ngựa, một tay mở cửa xe ra, liền nhìn thấy hai người gầy trơ xương nằm bên trong.
Hắn ta lập tức ngây ngốc.
Lúc này, Mặc Cửu Diệp cũng đi qua.
"Bát ca, chuyến đi Nam Cương lần này của ta có thể nói là thu hoạch không nhỏ, tìm được cả 3 huynh trưởng. Chỉ là sức khỏe của Tứ ca và Thất ca không tốt lắm."
Không cần Mặc Cửu Diệp nói, chỉ cần nhìn dáng vẻ gầy trơ xương của hai người họ là biết, về tới nhà mà không thể xuống, khỏe được mới lạ.
"Tứ ca, Thất ca, sao cơ thể hai người lại thế này?"
Lúc trước mình được Cửu đệ cứu về, nhìn dóc váng cũng gầy yếu, nhưng là do Nam Thụy cố tình bỏ đói hắn. Trừ chuyện này thì hắn hoàn toàn không bị gì cả.
Mà hai vị huynh trưởng trước mặt, tình trạng có thể nói là vô cùng thê thảm.
Tứ ca vẫn không bằng Thất ca, Thất ca có thể miễn cưỡng chống người ngồi dậy, mà Tứ ca thì căn bản không nhúc nhích được.
"Tứ ca, Thất ca, hai người còn sống là tốt rồi." Lúc nói câu này, mắt Mặc Sơ Hàn đã đỏ ửng, hắn ta không khống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/697464/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.