Khi Lãnh Nghị về đến nhà, Lâm Y đã xem xong phim, cô, Từ Nhất Hạo và Từ Giai cùng ngồi nơi sofa phòng khách, Từ Giai thì thân thiết ngồi bên cạnh cô, vui vẻ nói gì đó, Lâm Y chỉ mỉm cười, Từ Nhất Hạothì ngồi đối diện nhìn hai chị em trò chuyện, vẻ mặt thỏa mãn.
Khi thấy bóng dáng cao ngất của Lãnh Nghị xuất hiện nơi cửa, ba người gần như là đồng thời quay lại nhìn về phía người đàn ông, Lâm Y hớn hở đứng dậy chạy đến đón hắn.
Lãnh Nghị vòng tay ôm lấy cô gái đang chạy về phía mình mang cô trở vào trong nhà, nhìn sang Từ Nhất Hạo và Từ Giai cười nhẹ: 'Sao vẫn chưa ngủ?'
'Chị nói phải đợi anh về cho nên em với ba ngồi chờ với chị...' Từ Giai tươi cười nói, nóng lòng muốn chứng minh với Lãnh Nghị quan hệ thân thiết giữa mình với Lâm Y.
Lâm Y chỉ cười không nói, bàn tay đang đặt nơi vai Lâm Y của Lãnh Nghị hơi siết lại, hắn hơi cúi xuống nhìn cô, nhẹ giọng nói: 'Vậy giờ mọi người đi nghỉ ngơi đi!', hắn khoác vai Lâm Y đi về phía cầu thang, đi đến một nửa chợt ngừng bước, quay lại nhìn Từ Nhất Hạo vẫn đang đứng ở phòng khách: 'Con muốn nói chuyện với ba một chút ... lát nữa đến thư phòng được không?'
'Ừ, được...' Từ Nhất Hạo ngước nhìn Lãnh Nghị, gật đầu.
Đưa Lâm Y trở về phòng ngủ, đợi cô tắm xong rồi Lãnh Nghị đỡ Lâm Y nằm xuống, âu yếm đặt lên trán cô một nụ hôn, dịu giọng nói: 'Anh đến phòng sách bàn chút chuyện với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/1634345/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.