Kỳ trước kể đến đoạn Hồ Tâm vô tình gặp được ông lão kỳ bí, bèn khẩn cầu lão chỉ một con đường sáng có thể hoá giải nguy cơ cho Vạn Hoa Cung.
Ông lão đồng ý sẽ bói một quẻ Âm Dương Ngũ Quỷ, nhưng mà cái giá mà Hồ Tâm phải trả rất đắt, chính là một trăm năm tuổi thọ của mình.
Có điều, ngay cả cái chết bà ta còn không sợ, một trăm năm tuổi thọ thì có sá chi đâu! Không cần suy nghĩ nhiều, Hồ Tâm ngay lập tức gật đầu đồng ý, liền từ trong linh hồn của mình rút ra một trăm năm tuổi thọ.
Bà ta vốn còn hai trăm năm nhưng sau hành động này liền suy giảm một nửa, chỉ còn sống được chừng một trăm năm.
Theo lời hứa, ông lão vung tay thi triển quẻ bói Âm Dương Ngũ Quỷ, tiến hành thuật kỳ môn dự đoán.
Kết thúc quá trình đó, lão đã nói một câu vô cùng kỳ lạ: “Ta từ trong một trăm năm tuổi thọ của ngươi tiến hành suy diễn, thấy rằng muốn hoá giải kiếp nạn cho Vạn Hoa Cung chỉ có một con đường duy nhất.
Vào đúng ngày này mười năm sau, ngươi hãy đi đến chân núi Bạch Mộc tìm cho được một bông hoa sen màu hồng, hoa này có tám cánh nhưng hiện chỉ nở một cánh.
Nếu tìm được nó thì Vạn Hoa Cung không những hoá giải được nguy cơ mà còn phát triển cực thịnh, trong vòng ngàn năm sẽ có cơ hội trở thành tông môn đứng đầu đất Thần Châu.
Có điều, cần phải xem ngươi có dám lựa chọn hay không.”
Nghe xong, Hồ Tâm vừa mừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luu-manh-dai-de/1862117/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.