Đêm nay, mưa trời mịt mùng, lắng nghe tiếng mưa, trong đó còn mang theo tiếng gầm gừ giận dữ của sấm sét, và cả tiếng r*n r* run rẩy của cành lá.
Lạnh đến mức hai hàm răng va vào nhau lập cập, sau khi vào hang động, Chu Triều Ca lập tức nhắm mắt cuộn mình ở một góc hang, hai tay ôm chặt lấy đầu gối cố gắng khiến mình ấm áp hơn một chút. Chiếc áo mỏng vốn sạch sẽ đã sớm nhuốm đầy bùn đất, vì dầm mưa trở nên ướt sũng, lớp vải lạnh ẩm dính chặt vào người, khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Phong Ly sớm đã cởi bỏ chiếc áo ướt vướng tay vướng chân, thân trên rắn rỏi cường tráng còn đọng lại những giọt nước, mái tóc đen ướt sũng cứ thế xõa sau vai, cả người nhẹ nhàng khoan khoái, thoạt nhìn phóng khoáng bất kham, mang đến cho người ta cảm giác không giống một thiếu niên mười sáu tuổi.
Hắn ta vốn định tìm vài cành củi không bị ướt trong hang để nhóm lửa, nhưng những cành củi tìm được đều là loại nhỏ, không mang theo bất kỳ vật dụng nhóm lửa nào, nếu hắn ta muốn mài cây lấy lửa cũng không biết phải mài bao nhiêu canh giờ.
Phong Ly bực bội ném hết những cành củi khô trong tay đi cùng với chiếc áo ướt của mình, liếc thấy Triều Ca đang co rúm ở một bên như một con mèo con nhát gan, hắn ta dở khóc dở cười nói: "Triều Ca, ngươi định cứ như vậy qua hết một đêm sao?"
"Nếu không, không thì… Sao?" Chu Triều Ca không chịu nổi lạnh, nói chuyện cũng lắp ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ly-ca-nhu-ca-thuy-sac/2845568/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.