Đế Giang cười như không cười, liếc chiếc kính đặt trên bàn: “Chuyện này đúng là ngoài dự đoán.”
Kính tiên tri giả vờ chết.
“Chẳng phải bây giờ bọn ta là bạn thân sao, nên nó mới chịu giúp ta.”
Nhạc Quy cũng thấy lời mình hơi đột ngột, vội chữa cháy.
Đế Giang ngẩng mắt nhìn nàng.
Bị hắn nhìn chằm chằm, Nhạc Quy thấy chột dạ, cười xòa, ghé sát: “Tôn thượng, ngày mai ta vào vòng ba, thắng xong sẽ làm vương hậu của ngươi.”
“Ừ.” Đế Giang đáp hờ hững, có vẻ không định nuốt lời.
Nhạc Quy chớp mắt: “Ngày mai ta chẳng cần ngươi giúp, vậy ngươi có nên thưởng trước chút gì không?”
Đế Giang liếc nàng, hồi lâu mới thò tay véo cằm, cúi xuống hôn một cái: “Thế được chưa?”
Nhạc Quy: “…”
【Ta chỉ muốn tranh thủ xin mấy món pháp khí đao thương bất nhập, lại còn tự làm sạch y phục, chứ ai bảo hắn xáp lại gần hôn thế này!】
Đế Giang: “…”
Đế Giang mặt lạnh rời đi, ngay cả bóng lưng cũng mang theo áp suất thấp.
Nhạc Quy chẳng hiểu sao hắn phát cáu, nhưng nghĩ lại hắn lúc nào chả thế, cũng chẳng lấy gì lạ.
Hắn ghé qua vội vội vàng vàng, ngoài tặng nàng một cái “thân thân”, dường như còn ban luôn hiệu quả ngủ ngon, đêm nào nàng cũng trằn trọc, vậy mà vừa đặt lưng xuống đã ngủ thẳng tới trưa hôm sau, tỉnh dậy suýt muộn tiêu.
Vội vã mặc quần áo, xách Kính tiên tri ra cửa, nàng lập tức đụng ngay tông chủ đang đứng giữa sân.
【Cảnh này quen ghê, hồi ở Ma giới định lên Đê Vân phong, Lệ sư tỷ cũng chờ ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/2765335/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.