Kẻ ngồi ôm thiên hạ
” Vương gia cùng Vương phi ba ngày cũng không ra khỏi phòng.”
Trong góc, người hầu giáp cùng người hầu ất khe khẽ nói nhỏ.
” Vậy thì, Bát vương gia của chúng ta trước giờ đều là lợi hại nhất!’
Người hầu giáp cười nhạo chen vào chớp mắt.
” Kỳ thực Vương phi cũng không kém, lần trước ta vào nhà đưa cơm cho bọn hắn, ngươi là không thấy, cái hoạt sắc sinh hương kia.”
” Thối, đầu óc đầy thứ hạ lưu.”
Người hầu ất bỗng nhiên đỏ mặt, lại giấu không được một chút cực kỳ hâm mộ khóe mắt.
” Thực sự đẹp tới như vậy?”
” Hi hi, đó là đương nhiên, tuy cách màn dày, nhưng ta lại thấy rõ ràng, Vương phi ngồi trên người Vương gia, nhiệt tình vô cùng, thanh âm mềm mại khiến người ta xương cốt cũng phải bể, nói không chừng lúc này chỉ sợ là Vương gia ăn không tiêu thôi.”
” Thật sự?”
Người hầu ất lòng hiếu kỳ bùng phát.
” Nam nhân làm cùng nam nhân cũng có thể khoái lạc tới như vậy?”
Vị cục cưng tò mò nào đó rốt cuộc ngã vào vực sâu vạn trượng…
” Hắc hắc, cái này ngươi không biết đâu!”
Người hầu giáp bỗng nhiên đem người hầu ất nào đó áp lên tường bắt đầu giở trò.
” A… Đừng như vậy… Ngô.”
Thanh âm người hầu ất nào đó bị lấp ở trong miệng, người hầu giáp cười gian thực thi mưu đồ đã dự tính rất lâu trước đó, bàn tay linh hoạt trượt vào vạt áo người dưới thân, nắm một viên hồng châu thong thả dùng sức vò nắn, cho đến lúc làn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-ta-muon-cong-nguoi/285500/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.