Lúc đầu Văn Vũ Lạc chỉ thấy tiền thưởng là mười nghìn tệ, nhưng khi đọc kỹ phần giới thiệu, cô mới biết đó là phần thưởng cho mỗi thành viên của đội quán quân. Ngoài ra, cuộc thi còn bình chọn ra một giải “Biện thủ xuất sắc nhất”, và người đoạt giải này không nhất thiết phải thuộc đội quán quân. Tiền thưởng cho danh hiệu này là năm nghìn tệ.
Nói cách khác, nếu trong cuộc thi này cô vừa giành được quán quân với đồng đội, vừa đoạt giải Biện thủ xuất sắc nhất, cô có thể kiếm được mười lăm nghìn tệ.
Đối với Văn Vũ Lạc, đây là một sức hấp dẫn cực lớn.
Kết thúc tiết học buổi chiều, Văn Vũ Lạc gửi tấm ảnh chụp standee quảng cáo cuộc thi vào nhóm chat của ký túc xá 【Hoa Mộc Lan Trong Nước】, hỏi xem Chung Tuyết và mọi người có muốn tham gia không.
Thi hùng biện thường là thi đấu đồng đội, và cuộc thi Xuân Hoa cũng vậy, gồm có biện 1, biện 2, biện 3 và biện 4. Ký túc xá của họ vừa hay có bốn người, nếu ba bạn cùng phòng còn lại cũng đồng ý tham gia thì Văn Vũ Lạc có thể lập thành một đội với họ. Nhưng đó chỉ là tình huống lý tưởng. Thực tế là, sau khi Văn Vũ Lạc gửi thông tin về cuộc thi vào nhóm, phải rất lâu sau mới có người trồi lên trả lời.
Người đầu tiên là Hướng Lan Lan.
Hướng Lan Lan: [Tớ không giỏi hùng biện lắm, cũng không hứng thú với cái này, xin lỗi nhé Lạc Lạc.]
Văn Vũ Lạc: [Không sao đâu.]
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807135/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.