Khương Dã nhúc nhích ngón tay, trong mơ màng cậu nghe thấy bên cạnh có người đang gọi điện thoại.
"A Trạch, lúc trước cháu giết tội phạm của Hiệp Hội Thần Mộng, vi phạm thoả thuận giữa lão gia ký với học viện, học viện vốn muốn bắt giam cháu, nhưng suy cho cùng cháu là vì cứu Tiểu Dã, mà đúng là đã giải cứu được Tiểu Dã, thầy Thẩm đã xin cấp trên lệnh quản thúc tại gia, tạm thời bắt cháu ở nhà, đến lúc đó vài lãnh đạo của học viện sẽ họp quyết định hình phạt đối với cháu. Lần này nhất định cháu phải coi trọng việc này, đừng gây hoạ nữa."
Cận Phi Trạch dửng dưng đáp ừm.
"Lão gia bị cảm, không đến thăm các cháu đâu, chú cho người mang bánh sơn tra cho các cháu."
"Không cần đâu, không muốn ăn." Cận Phi Trạch nói.
Mệt quá, Khương Dã thử mở mắt ra, còn chưa thành công đã lại ngủ thiếp đi. Cậu mơ thấy rất nhiều giấc mơ, trong mơ cậu đi dưới lòng đất tối đen, vô số người không mặt đuổi theo sau. Kỳ lạ quá, bất kể chạy như thế nào đều không thoát được bóng tối sâu hun hút ấy. Nhưng cậu ngoái đầu lại, thế mà những quái vật kia đều lần lượt mọc ra mặt, đều là bề ngoài của cậu.
Sau đó, cậu lại mơ thấy rất nhiều chuyện trong quá khứ. Cậu mơ thấy mình được huấn luyện trong núi sâu ở Điền Nam, cùng ba trăm hai mươi chiến hữu chính thức tuyên thệ gia nhập kế hoạch Thiên Hôn, từ đó hệ thống dân số quốc gia đã xoá tên cậu, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mam-ac/2860613/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.