"Ồ, ngươi nói là các loại đao và trường thương giống như quân lính thủ thành sao."
Tảo Nhi phát sầu gãi gãi đầu, nói, "Ai, chúng ta hiện tại ngay cả bông cũng là vừa mới có kết quả, còn chưa chắc đã cầm tới tay, lại phải suy nghĩ chuyện đồ sắt."
Đại Ngưu suy nghĩ một chút: "Thật ra cũng không cần lo lắng, chúng ta còn có không ít thời gian chuẩn bị. Sắp bắt đầu mùa đông rồi, lúc này hẳn là không ai có gan xông vào trong núi, chính là trước khi vào đông phải đề phòng một chút, ta sẽ làm thêm chút ít bẫy rập bố trí chung quanh."
Quả thật, việc làm vũ khí gấp cũng vô dụng, bọn họ vừa mới thỏa mãn ấm no không lâu, phải chậm rãi tích góp vốn liếng.
Nói xong những chuyện này, lại nói đến thu hoạch của chuyến đi lần này.
"Đúng rồi, suýt chút nữa quên nói, chúng ta lấy được một ít bột thạch cao, chúng ta có thể làm đậu hũ!" Đại Ngưu vui mừng nói.
"Thật sao? Tốt quá! Lúc này cũng không quá muộn, chúng ta dứt khoát bây giờ đi tìm Phương Tiên Nhi hỏi cách làm đi!" Vẻ mặt Tảo Nhi cũng vui mừng.
Thu Nương cũng đồng ý: "Được, vừa lúc ta còn mang về hai chiếc lá của cây Nguyên Bảo, một lá đưa cho Phương Tiên Nhi xem một chút."
Nói làm là làm, một đám người rất nhanh đã đến trước mặt Thịnh Quân.
Nghe thấy bọn họ có bột thạch cao, Thịnh Quân cũng rất vui vẻ:
"Lại nói tiếp, dùng nước chát hay bột thạch cao, đậu phụ làm ra cũng có sự khác biệt. Loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-may-ban-hang-tu-dong-xuyen-ve-co-dai/2196600/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.