“Anh nói chuyện đừng có khó nghe như vậy.” Trần Tĩnh An nhíu mày, “Anh ấy không đắc tội gì với anh.”
“Bênh vực như vậy sao?”
“…”
Trần Tĩnh An mím môi. Dù sao nói thế nào cũng không thông, đơn giản là không nói nữa.
Nguyễn Linh, với tư cách là người ngoài cuộc duy nhất biết rõ mối quan hệ của hai người, vừa nói chuyện vừa không nhịn được liếc mắt qua bên này, quan sát những biểu cảm và động tác nhỏ nhặt của cả hai.
Họ nói gì thì cô không nghe thấy, nhưng cảm giác cuộc nói chuyện không được vui vẻ cho lắm.
Ánh mắt Thẩm Liệt trước sau vẫn dán chặt trên mặt Trần Tĩnh An.
Thật đáng sợ.
Cô cảm giác được sự chiếm hữu đó sắp tràn ra ngoài rồi. Không phải đã nói không muốn gặp lại sao? Sao cô lại thấy có chút ý vị dư tình chưa dứt thế này.
Dư tình chưa dứt chỉ có Thẩm Liệt.
Trần Tĩnh An trông có vẻ đã dứt khoát rất rõ ràng. Ánh mắt cô thẳng thắn, tự nhiên xen vào cuộc trò chuyện của họ, chuyện gì cũng góp một lời, từ công việc đến đời sống thường ngày. Chủ đề đang từ “chia tay bạn gái cũ xong cô ấy chia luôn cả con mèo của tôi” bỗng chuyển thẳng sang chuyện tình cảm lúc nào không hay.
“Đã từng có bao nhiêu người bạn trai bạn gái rồi?”
Nguyễn Linh cười cười: “Bây giờ đều hỏi những câu k.ích th.ích như vậy sao?”
“Có phải là số lượng quá nhiều, không nói rõ được?” Người đang mập mờ với cô đúng lúc nói tiếp.
“Cũng không nhiều lắm…” Nguyễn Linh giả vờ đưa ngón tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-liet-kim-vu/2791610/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.