Giang Thành, như tên gọi của thành phố, có một con sông lớn chảy dọc khắp thành phố.
Khu vực ven sông được quy hoạch rất tốt. Một bên là phố thương mại sầm uất, bên còn lại là những công trình kiến trúc cổ kính với cột kèo chạm trổ, mái cong lợp ngói. Đến tối, đèn đuốc sáng rực, tạo nên một vẻ phồn hoa khác lạ. Sau bữa cơm, không ít người ra đây tản bộ.
Vùng đất nuôi dưỡng con người, tính cách người Giang Thành phần lớn đều ôn hòa.
Cứ như vậy chơi đến tối, mẹ Trần gọi điện thoại tới, nói có thể về ăn cơm được rồi.
Trước đó mẹ Trần đã nói cậu Hạ Tụng Văn buổi tối sẽ qua ăn cơm cùng. Khi về đến nơi, Hạ Tụng Văn đã đến rồi.
“Thẩm Liệt.” Trần Tĩnh An giới thiệu hai người với nhau, “Đây là cậu của em, Hạ Tụng Văn.”
“Chào anh.”
“Chào cậu.”
Hai bên lịch sự bắt tay.
Hạ Tụng Văn thấy Thẩm Liệt quen mắt, không khỏi nhìn thêm một cái, nhớ ra anh họ Thẩm, mày nhíu lại.
“Ăn cơm đi.” Mẹ Trần nói.
Hạ Tụng Văn làm trong ngành quản lý đô thị, mỗi ngày tiếp xúc với đủ loại người, sớm đã luyện được tài ăn nói. Lúc ăn cơm, anh ấy phát huy tác dụng khuấy động không khí như thường lệ, cùng Thẩm Liệt qua lại nói chuyện, những người còn lại cũng vừa phải tiếp lời vài câu, một bữa cơm ăn xong, không khí so với ban ngày càng thêm thoải mái.
Ăn cơm xong lại ngồi một lát, Hạ Tụng Văn phải đi, nói chỉ cần một mình Trần Tĩnh An ra tiễn là được.
Hạ Tụng Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-liet-kim-vu/2791628/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.