Nàng đi đến trước mặt Dự Vương, một chân giẫm lên án thư: "Bốp" một tiếng, án thư từ chỗ nàng giẫm lên vỡ tan, sụp xuống!
Chén rượu rơi đầy đất, thời khắc kinh hoàng như vậy, Sở Du Ninh còn không quên cướp lấy một đĩa hoa quả.
"Còn muốn cưới ta không?"
Sở Du Ninh ôm đĩa hoa quả, cắn đào, nghiêng người ép hỏi.
Dự Vương đã sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, nuốt nước bọt, cúi đầu nhìn chân nàng vừa vặn rơi xuống giữa hai chân hắn, dường như chỉ cần hắn dám nói thêm một chữ "Cưới", chân này có thể trực tiếp giẫm lên mệnh căn của hắn.
Dự Vương đã quên sạch ý định muốn đưa người về Việt Quốc tra tấn, hắn liên tục lắc đầu, lắc đến nỗi khuôn mặt đầy mỡ rung lên: "Không, không cưới nữa."
Sức mạnh khủng khiếp cỡ này, cưới về rốt cuộc là ai tra tấn ai. Quá đáng sợ!
"Vậy còn cưới công chúa Khánh Quốc của ta không?"
"Công chúa, liên hôn giữa hai nước có lợi cho việc giao hảo."
Tần các lão cuối cùng cũng đứng lên lên tiếng, nhìn về phía Dự Vương: "Không biết Dự Vương thấy Tứ công chúa của nước ta thế nào?"
Cảnh Huy Đế cũng phản ứng lại, vội vàng nói: "Đúng vậy, Tứ công chúa của trẫm cũng hiểu lễ nghĩa, dịu dàng đáng yêu, Dự Vương không ngại cân nhắc xem xét."
Nguyên bản đã định Tứ công chúa đi Việt Quốc hòa thân, chỉ là Dự Vương này nhất định muốn Du Ninh mới có thể tránh khỏi kết cục hai nước khai chiến.
Nếu Dự Vương đồng ý cưới Tứ công chúa về, vậy chuyện này coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-dai-lao-xuyen-thanh-qua-phu-vay-nam-nhan-trong-phong-ta-la-ai/2701178/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.