Còn không phải là kẻ lừa đảo hay sao "Cô cô, cô cô, ngươi làm sao vậy?"
Lưu Toa Toa đứng bên cạnh thấy Lưu Chi đang sửng sốt ngẩn người liền kỳ quái hô vài câu với Lưu
Chi, sau đó lại nhìn về phía Lưu Chi đang nhìn, là bóng dáng An Nhiên ôm Oa Oa rời đi, nàng ấy đã
đi vào sân của biệt thự, bóng dáng yểu điệu kia thoáng biến mất ở bên trong hàng rào sắt.
Lưu Chi lại vẫn còn đang ngây người bị Lưu Toa Toa nhẹ đẩy một chút, phục hồi lại tinh thần, nhíu
mày, nghi hoặc hỏi:
"An Nhiên này, địa vị trong đoàn đội của Bản Tử, giống như không thấp đâu."
"Nàng a? Còn không phải là kẻ lừa đảo hay sao?"
Nghe vậy, Lưu Toa Toa nhịn không được đem việc An Nhiên ngồi trêи xe lăn giả vờ bị gãy chân lừa
nàng, nói với Lưu Chi, sau lại nói thêm:
"Cô cô, nói thật, thủ lĩnh của đoàn đội ở Hà Tây này thật sự rất giống với trước khi mạt thế,
rất giống với những kẻ tội phạm chuyên đi thao túng người già trẻ nhỏ còn có phụ nữ đi ăn
xin trêи phố a, cô cô, ngươi xác định nhà của chúng ta cũng muốn dọn vào đây, làm bạn với những kẻ
tội phạm này sao?"
"Ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu được đâu."
Lưu Chi thở dài, kỳ thật ở phương Bắc này, những người may mắn còn sống sót vẫn còn
rất đơn thuần, bởi vì người phương Bắc không bị thi hóa trêи diện tích lớn, không giống như phía
Nam, từng tòa từng tòa thành thị
chỉ còn một nắm người sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988956/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.