Mặc dù ở trong phòng VIP, mọi điều kiện đều vô cùng tốt, được bác sĩ và y tá chăm sóc chu đáo, ân cần nhưng Chúng Thanh Phong vẫn không thích bệnh viện.
Anh không thích mùi thuốc khử trùng.
Ghét việc mình phải nằm im trên giường bệnh, mọi sinh hoạt phải phụ thuộc hoàn toàn vào người khác.
Thanh Phong cũng ghét cả việc thỉnh thoảng có những khách hàng, đối tác, bạn bè thân sơ tới thăm hỏi, nói những lời động viên giả tạo nhằm khích lệ tinh thần anh.
Ngày nào Chúng Thanh Phong cũng mong bác sĩ sẽ xuất hiện và nói anh đã hoàn toàn bình phục, có thể ra viện ngay hôm nay.
Nhưng phép màu đã không xảy ra.
Anh phải nằm viện thêm tối thiểu một tuần nữa.
Điều đó chẳng khác nào tra tấn với anh.
Việc phải ngôi yên trên giường, đến bữa được nhân viên điều dưỡng mang cơm tới cho ăn.
Thậm chí đi vệ sinh cũng cân người giúp đỡ khiến Chúng Thanh Phong cảm thấy bản thân thật vô dụng.
Tuy nhiên, nếu suy nghĩ theo chiều hướng tích cực thì vụ tai nạn này đã giúp Chúng Thanh Phong đưa Chúng Thời Giang tình nguyện tới tập đoàn Tân Thế Giới làm việc.
Đồng thời mang Trương Mỹ Vân quay trở về bên anh.
Ban đầu Trương Mỹ Vân đề nghị cô sẽ tới bệnh viện túc trực bên cạnh, chăm sóc Chúng Thanh Phong 24/7 nhưng anh không đồng ý.
Thanh Phong nói rằng đó là công việc của bác sĩ và y tá, không cân Mỹ Vân phải bận tâm.
Việc cô có thể giúp anh trong thời điểm này là cùng Võ Quế Sơn dìu dắt Chúng Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-troi-trong-tim-anh/2376054/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.