Cái gọi là “có tiền thì phải bá đạo” – quả đúng như vậy!
Sau khi trở lại Đồng Tâm Đường đón Cẩu Đản và Nhị Nha, Vân Sương liền dẫn hai con đến khách đ**m tốt nhất trong huyện – Thất Phong Cư.
Chủ nhân của Thất Phong Cư chính là một trong những thương nhân giàu có nhất huyện Sơn Dương – nhà họ Tào. Tào gia vốn làm ăn trong ngành khách đ**m, khởi nghiệp từ chính huyện Sơn Dương. Sau này, khi gia nghiệp phất lên, họ dọn về châu phủ xa biên cương hơn – Định An huyện, nhưng khách đ**m làm ăn lớn nhất của họ vẫn đặt tại nơi khởi nghiệp này.
Hôm nay tinh thần của Nhị Nha phấn chấn hơn hẳn. Vừa nghe nương bảo sẽ ở lại huyện thêm một đêm, lại còn được ở khách đ**m tốt nhất, con bé phấn khích đến mức đi đường cũng tung tăng nhảy nhót, cái miệng nhỏ cứ ríu rít không ngừng: “Nương ơi, đây là lần đầu Nhị Nha được ở khách đ**m đó! Trường Vĩnh ca ca từng nói, phòng khách đ**m to lắm, đẹp lắm cơ! Nó có to hơn phòng của thẩm trưởng thôn không ạ?”
Trong trí nhớ của Nhị Nha, căn phòng lớn nhất mà con bé từng thấy chính là phòng của Hoàng trưởng thôn. Khi ấy, Miêu tẩu tử còn từng bóng gió lôi kéo họ, hỏi có muốn chuyển đến sống cùng nương tại đó không.
Vân Sương mỉm cười nhìn Nhị Nha, dịu dàng nói: “Một lát nữa, Nhị Nha có thể tự mình xem thử xem, phòng ở đây có phải còn to hơn nữa không.”
Cẩu Đản bên kia thì chẳng có được tâm trạng tốt như vậy. Cặp mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-than-ta-la-than-tham/2815822/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.