Cứ 8 rưỡi mỗi sáng thì tù nhân phải đến nhà xưởng thủ công làm việc, Nam Tầm thừa dịp thời gian còn chưa đến, vội vàng đem quần áo bẩn tối qua mượn ở chỗ Diêm La mang đi giặt, xong rồi đem phơi ngoài ban công.
Lão nhị mắt sáng phát hiện hiện tù phục Nam Tầm đang giặt có điểm khác lạ, mặc kệ là áo tù hay quần tù đều là loại lớn hơn cỡ Nam Tầm mấy size, đặc biệt là cái quần tù kia, so với Tiểu Lục kia còn thừa mấy đoạn, vì thế mấy người trong phòng không khỏi nổi lên nghi ngờ.
Nam Tầm trực tiếp giúp bọn họ giải toả nghi vấn:" Đây là áo tù của Diêm ca, tối qua quên không mang quần áo nên mượn tạm, trở về quá muộn nên quên giặt sạch."
Mấy người vừa nghe thấy lời này, tức khắc tận lực cách xa tù phục đang phơi ngoài ban công như tránh né ôn dịch.
Mẹ nó, rốt cuộc tên Tiêu Lục này dẵm phải vận cứt chó gì vậy? Mới một ngày mà ngay cả tù phục Diêm La Vương cũng cầm đến tay?
Trâu bò quá mức!!
Một phòng 242 giờ phút này quyết định, về sau nhất định phải đối xử với Tiểu Lục này như đối xử với vị Tôn phật gia kia.
Mắt nhìn thấy thời gian quy định sắp tới, mấy người vội vàng vây quanh Tiểu Lục rồi cùng nhau ra ngoài.
Nam Tầm cười cười xua tay: " Các anh đi trước đi, tý tôi đi cùng Diêm ca."
Đám người Thiết ca bị nụ cười của Nam Tầm làm cho lóe mắt, càng cảm thấy danh hiệu ngục hoa này gán cho Nam Tầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1590068/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.