“Mỗi ngày tan ca bị cáo đều đến cửa hàng bán hoa mua hoa phải không?” Tô Nhạc hỏi.
“Đúng vậy.” Ngô Đào trả lời.
Tô Nhạc đưa ra một loạt ảnh, trong đó đều là những hoạt động hàng ngày của Ngô Đào.
“Phản đối, những bức ảnh này của luật sư nguyên cáo đã xâm phạm đến quyền riêng tư của thân chủ tôi.”
Luật sư của Ngô Đào nhìn ảnh chụp rồi lên tiếng phản đối. Tô Nhạc liếc nhìn: “Người đại diện của bị cáo nói rằng bằng chứng của tôi liên quan đến quyền riêng tư của bị cáo, quyền riêng tư là thông tin cá nhân, hoạt động cá nhân và không gian cá nhân. Trong bằng chứng của chúng tôi, hoàn toàn không có bất kỳ sự xâm phạm nào vào quyền riêng tư của bị cáo. Cho dù đó là cửa hàng bán hoa hay đường phố, đều là các nơi công cộng.”
“Phản đối vô hiệu.”
Ngón tay Tô Nhạc lại di chuyển sang một tấm hình khác: “Bị cáo từng nói căn nhà anh thuê trước đây là thuê hộ bạn bè?”
“Đúng vậy.”
“Tôi muốn hỏi người bạn đó là nam hay nữ vậy? Có phải là cô Trương Minh trên tấm ảnh không?”
“Phản đối, đây là phỏng đoán chủ quan của luật sư đối phương.”
“Phản đối có hiệu lực, bên nguyên đơn chú ý.”
“Vâng, thưa quan tòa.” Tô Nhạc gật đầu, tiếp tục hỏi: “Vậy tôi đổi một bức khác.” Nói xong, cô lại lấy thêm một bức ảnh ra: “Bức này là hình ảnh của bị cáo lúc đi làm và tan làm. Trên ảnh có thể thấy được bị cáo đã mua một bó hoa rồi trở về, ở cửa ra vào có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-man-gap-duoc-em-hi-co/2764436/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.