Chưa từng có người nào đưa tôi về nhà, cũng chưa từng mong chờ có người đưa tôi về nhà.
----
Đưa mắt nhìn Mục Thiên Thừa rời đi rồi Tô Nhạc mới xoay người lại.
Nếu như không phải hôm nay Mục Thiên Thừa xuất hiện thì có lẽ cô sẽ khóc nhỉ?
Sau đó cô giật giật khóe miệng, vậy cũng không chắc.
Đã nhiều năm rồi, cô cũng quên mất khóc như thế nào rồi.
Từ buổi tối cùng nhau ăn cơm hôm đó, cơ hội gặp Mục Thiên Thừa trở nên nhiều hơn.
Mấy ngày nay Trịnh Thông lên tòa, vụ án dân sự có thể công khai xử lý, cũng có thể không công khai.
Vụ án của Trịnh Thông là vụ án công khai.
Thời gian lên tòa là buổi chiều, buổi trưa mấy người ăn cơm xong thì chuẩn bị tới tòa án.
Khi trở về là 11 giờ, Tô Nhạc ngẩng đầu lên thì thấy Mục Thiên Thừa đang đứng ở cửa ra vào, mỉm cười nói chuyện với một cô gái nhỏ.
Khoảng cách hơi xa, Tô Nhạc không nghe được đối phương nói gì, chỉ thấy Mục Thiên Thừa vừa dừng lại là mặt cô gái nhỏ đã đỏ lên rồi.
Nhìn lại Mục Thiên Thừa, vẫn là khuôn mặt tươi cười như cũ.
Trong lòng Tô Nhạc thầm nghĩ, có phải cho dù đối phương là ai thì Mục Thiên Thừa vẫn sẽ là khuôn mặt tươi cười chào đón này hay không.
Ba người tới gần, Mục Thiên Thừa lịch sự nói tạm biệt với cô gái rồi xoay người lại nhìn Tô Nhạc: “Tô Nhạc.” Sau đó anh khẽ gật đầu.
Tô Nhạc cũng gật đầu, coi như đáp lại. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
“Ăn cơm xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-man-gap-duoc-em-hi-co/2764437/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.