Ở nhà đến ngày thứ 4, buổi sáng của ngày thứ 5 cô ngồi máy bay trở về thành phố H.
Ngoại trừ ngày đó bị Lý Á đưa đi gặp Vu Anh Tuấn, thì hầu như ngày nào Tô Nhạc cũng chỉ ở trong nhà trò chuyện với bạn bè đại học.
Lý Á tha cho Tô Nhạc, nhưng không tha cho Tô Dương. Mấy ngày liên tiếp đều là sáng gặp một người, chiều gặp một người, tối cũng gặp một người. Trong đó có cả “cô gái lớn” đã đưa Lý Á đi mua quần áo.
Khi Tô Dương về đến nhà thì đã khá muộn, Lý Á và Tô Nhạc đang ngồi trong phòng khách đợi tin chiến thắng của Tô Dương. Nhưng chẳng thấy tin tức gì làm Lý Á vui mừng, chỉ thấy Tô Dương trở về với vẻ mặt uất ức.
Thấy Tô Nhạc là ngay lập tức ôm chặt lấy cô: “Anh sai rồi, từ nay anh sẽ đối xử tốt với em, ai dám bắt nạt em, anh sẽ giúp em đánh hắn!”
Vừa dứt lời, anh ấy đã bị Lý Á vỗ một cái vào lưng, Tô Nhạc còn nghe thấy cả tiếng vọng lại.
Mẹ ruột ra tay thật tàn nhẫn nha!
Nghe Tô Dương kể lể đứt quãng xong.
Toàn bộ quá trình giống như một cô gái nhỏ mắc chứng ảo tưởng ở giai đoạn cuối đang thực hiện giấc mơ!
Hầu như đã làm hết những chuyện trong truyện cổ tích chỉ trong nửa đêm!
“Em có thể tưởng tượng được không, cô ta nằm đó rồi nói với anh rằng cô ta là công chúa ngủ trong rừng, còn bảo anh hôn cô ta nữa. Lúc đó anh thật muốn tát cho cô ta vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-man-gap-duoc-em-hi-co/2764450/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.