Đi? Hay là ở lại? Đậu Mật Đường khó khăn chọn lựa!
Đi? Có chút do dự! Trong nhà sắp hết tiền, cô sao có thể bỏ việc được? cô không phải không biết, mẹ cô lén đi làm thêm rất vất vả. Cô có thể nhẫn tâm vì danh dự của mình, mà để mẹ tiếp tục khổ sở ư? Ở lại? Có chút mất thể diện! Là một người học thiết kế nội thất, lại bị phân đến ngành vệ sinh. Thật sự là vũ nhục nhân cách của cô, vũ nhục sở trường chuyên nghiệp của cô! nếu ở lại, có thể bị Tiêu Tử Phượng cười nhạo và nói móc! Cái gì thiên lý mã? Cái gì Bá Nhạc (*)? Tiêu tử phượng là Bá Nhạc, lại đem cô trở thành người dọn vệ sinh cho thiên lý mã! (*): Bá-Nhạc vốn nổi tiếng xem tướng ngựa, biết rõ khả-năng, sở trường sở đoản của mỗi giống ngựa, rất sành việc giám-định ngựa để phát-hiện ngựa nào đích-thị là thiên-lý mã. Đời vốn không thiếu thiên-lý mã, song nếu không có Bá-Nhạc, thử hỏi mấy ai phân-biệt được ngựa nào là ngựa thường, ngựa nào là tuấn mã có thể chạy suốt nghìn dặm đường Suy nghĩ một chút! Thật buồn cười! Đi, kiên quyết đi! Dù đói chết, cũng không đem tự tôn ra làm vật buôn bán. Không được, không thể đi! Bị Tiêu Tử Phượng làm ê mặt như vậy, có thể nén giận rời đi như thế này không? Đậu Mật Đường là người luôn có nguyên tắc! Cô nhất định phải ở lại, ở lại đấu tranh ả độc ác kia! Tiêu Tử Phượng đang chuẩn bị đính hôn sao? Ha ha, sao không quấy rối ả xong rồi hãnh diệnTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-chung-con-muon-cha/1763664/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.