Đại ca bò sữa lại gần Thang Tư ngửi ngửi, mặt dí lại rất sát. Sát đến cái mức Thang Tư có thể nhìn thấy rõ đôi đồng tử màu xanh lục của y.
Không bị đánh, mèo Tư cảm động đến mức không dám nhúc nhích, hai bên ria mép dựng thẳng như đứng gác, trong lòng cậu thầm nghĩ: Đại ca à, thật ra tôi là gay đó, anh ghé sát thế này, giới tính và tâm lý của tôi đều cảm thấy không thoải mái lắm đâu.
“Nhóc con, hình như ngươi có gì không đúng lắm thì phải?” – Đại ca bò sữa lên tiếng nói với Thang Tư.
Thang Tư không ngờ một chú mèo nhìn trông nghiêm túc như vậy, khi lại mở miệng nói giọng “quảng phổ” (giọng Quảng Đông chuẩn trong tiếng mèo).
“S…sao cơ ạ?” Thang Tư ấp úng đáp, không biết có lỡ mang theo chút khẩu âm Bắc Kinh nào không.
Thật ra Thang Tư là người miền Nam, nhưng học bốn năm đại học, cộng thêm ảnh hưởng từ Lý Mại khiến cậu gần như đã bị đồng hóa.
Tiểu li hoa cũng lại gần: “Đại ca à, anh cũng thấy chân anh ta ngắn một cách kỳ lạ đúng không? Hơn nữa còn béo như kia.”
Hừ! Tiểu li hoa, em nói năng cho cẩn thận vào. Em chưa thấy bộ dạng tôi khi làm người đâu nhé. Khi ấy tôi cao ráo, thon thả, còn đẹp trai hơn cả bác sĩ Lý của mấy người nữa!
Đại ca bò sữa lại đi một vòng quanh Mèo Tư rồi nói: “Cậu là người biến thành đúng không?”
Hả! Quá bất ngờ! Thang Tư không ngờ lớp ngụy trang của mình lại bị vạch trần nhanh đến vậy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-con-khong-say-tieu-hi-khe/2722085/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.