Mấy ngày sau, Tiểu Thuần tan tầm về nhà, rõ ràng phát hiện một đôi vợ chồng trung niên ăn mặc cầu kỳ đang ngồi trong nhà. Bố mẹ của Tiêu Dư Thiên có lẽ biết thân phận của cô, họ không quá ngạc nhiên đối với sự xuất hiện của cô. Tiểu Thuần chào hỏi bọn họ rồi đi tìm mèo con của mình.
Tiểu Bảo lại chạy đến phòng của Tiêu Dư Thiên, cô ở cửa phòng nhẹ giọng kêu nó. Tiểu Bảo đi về phía cô, cô ôm lấy nó.
“Tôi đã cho nó ăn rồi.” Anh nói với cô.
Tiểu Thuần gật đầu, thấy mẹ anh không ngừng quan sát cô, khuôn mặt bà mang nụ cười, dường như rất muốn nói chuyện với cô, Tiểu Thuần có phần không được tự nhiên.
“Cô Lục, ngồi đi.” Bà Tiêu vẫy tay với cô. Tiểu Thuần hết cách, chỉ đành ôm mèo ngồi xuống. Quả nhiên, bà Tiêu hỏi tình huống của Tiểu Thuần, cô không giỏi từ chối, đành nói vài câu đơn giản. Bà Tiêu dường như rất vừa lòng đối với tình huống của Tiểu Thuần, bà không ngừng gật đầu.
Sau khi trò chuyện vài câu, Tiểu Thuần có cảm giác, bà Tiêu không hẳn tin lời nói của con trai mình, tin rằng Tiểu Thuần và Tiêu Dư Thiên chỉ là khách thuê cùng một mái nhà, bà càng tin hơn Tiểu Thuần là bạn gái của con trai, là loại sống chung với nhau. Tiểu Thuần muốn giải thích, nhưng giải thích lúc này chẳng khác nào giấu đầu hở đuôi. Trong lúc vô ý cô đối diện với Tiêu Dư Thiên, anh không nhìn cô mà dời tầm mắt.
Trong vài ngày sau đó, Tiêu Dư Thiên cùng bố mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-con-noi-duyen/274331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.