Một màn này, đều rơi vào đáy mắt Mạc Kỳ Minh, đồng tử phút chốc co lại hết sức nhanh, gắt gao nhìn thẳng vào ngọc bội trong lòng bàn tay Lăng Tuyết Mạn, rồi sau đó chậm rãi nheo mắt lại.
Nếu nam nhân kia là Hoàng thượng, như vậy Hoàng thượng lung lạc hai người Hạ Bạch, mục đích là làm Hạ Chi Tín mất quân quyền, cũng đã rõ ràng!
Hết thảy, đều là vì vặn ngã hắn!
Tang Phượng để lộ bí mật! Nguyên nhân cái chết của tiền thái tử, hết thảy, Mạc Kỳ Hàn đã sớm biết!
Thì ra, Mạc Kỳ Hàn, hắn mới là kẻ thâm sâu nhất trên đời này!
Hiện thời, cho dù hắn muốn rời khỏi, người nọ cũng sẽ không để hắn lui ra, trận ám đấu nhiều năm này, rốt cục đã sắp bày ra trên mặt bàn!
Giang sơn mĩ nhân, đều muốn được sao?
Làm sao có thể!!
Lăng Tuyết Mạn vuốt vuốt ngọc bội trong tay, mặt hài lòng cười, nhìn vào trong mắt Mạc Kỳ Hàn, lại thêm vài phần nhu tình, ngọt ngào tựa sát hắn, trong đầu cũng là tính toán nàng nên bỏ chạy như thế nào.
"Mạn Mạn, chớ quên chuyện nàng đáp ứng trẫm!" Mạc Kỳ Hàn đưa một chén rượu tới bên môi, nhẹ nghiêng mặt, nói nhỏ ở bên tai Lăng Tuyết Mạn.
"Ha ha!" Lăng Tuyết Mạn thẹn thùng mỉm cười, "Hoàng thượng, Mạn Mạn mệt mỏi, muốn đi về nghỉ trước, được không?"
"Sao? Mệt mỏi? Được rồi, nàng lui ra đi!" Mạc Kỳ Hàn gật đầu.
Lăng Tuyết Mạn cười yếu ớt, đứng lên, quỳ xuống cáo lui.
Con ngươi đen sâu nhìn theo bóng lưng bé bỏng đi ra điện Thái Hòa, tà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/797982/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.