“Nguy rồi, nhũ mẫu vẫn còn ở nhà!” Tống Tiểu Chu đột nhiên nhảy dựng lên, Lục Hành nắm lấy tay cậu, nói: “Mặc kệ bà ấy.”
Tống Tiểu Chu quay đầu nhìn chằm chằm Lục Hành.
Lục Hành nhìn Tống Tiểu Chu, từ từ lập lại: “Mặc kệ bà ấy, bà ấy không có việc gì.”
Tống Tiểu Chu do dự một chút, hỏi: “Nhũ mẫu rốt cuộc là người hay là quỷ?”
Lục Hành cọ cọt lòng bàn tay cậu, nói: “Không biết, không nên nói, nửa người nửa quỷ đi.” Tống Tiểu Chu nhìn hắn giữa hai lông mày lạnh lùng, tâm nắm thật chặt, đến gần hôn mi tâm của hắn. Lục Hành siết chặt ngón tay Tống Tiểu Chu, hắn triền miên giường bệnh nhiều năm, thân tín bên người lác đác không có mấy.
Lục Hành tín nhiệm Lâm ma ma.
Không nghĩ tới, một thang thuốc cuối cùng đòi mạng hắn, là Lâm ma ma cho hắn uống.
Trong thuốc trộn lẫn độc.
Lục Hành lúc đầu càng là tín nhiệm bà, chết lại càng oán hận, thời điểm chờ hắn có thể từ bên trong quan tài đi ra, Lâm ma ma đã biến thành cái dáng vẻ kia, si ngốc sững sờ, ba hồn bảy vía đi hơn nửa, một tia hồn phách hấp hối cố chấp trong coi thân thể, sắp chết chưa chết, nửa người nửa quỷ.
Tống Tiểu Chu nói: “Nhũ mẫu trong lòng vẫn là nghĩ đến ngươi.”
Lục Hành ừm một tiếng, nhẹ nhàng bấm một cái gò má của cậu, nặng nề mà nói, “Bà bất quá là không có cách nào đối mặt sự thực là bà ấy giết ta.”
Tống Tiểu Chu con mắt to trợn, Lục Hành nói: “Lâm ma ma là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-hon-hoa-quyen/579701/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.