Quần áo, trang điểm, và cả hương liệu trong hầu bao của ta đều đang từng chút một hòa nhập với phong cách của Thái Tử phi. Sau khi trang điểm xong, Thải Vân không ngừng khen ngợi, nói giờ đây ta càng thêm phần khí chất ổn trọng và trang nhã.
Ta hỏi nàng ấy: “Cách ăn mặc của ta hôm nay có đẹp hơn trước kia không?”
Thải Vân trả lời: “Công chúa như vậy càng giống vương phi, trước kia giống công chúa, đều rất đẹp.”
Ta không mở miệng nói chuyện, ta và Tứ vương gia liền không có đề tài. Hắn tiếp tục nướng cá, còn ta tiếp tục ngẩn người.
Hiện tại, có thể kết luận rằng Thái Tử phi vẫn còn tình cảm với Tứ vương gia. Cặp uyên ương này, dù thân phận và luân lý cách biệt, vẫn không thể dứt bỏ đối phương, ngay cả khi đã ở trong cung cấm xa xôi.
Nếu ta đem câu chuyện này kể lại trong tửu lâu, chắc chắn mỗi ngày sẽ có người động lòng và rơi lệ.
Điều kiện tiên quyết là ta không thể là nhân vật trong câu chuyện đó.
Lúc này Tứ vương gia quay đầu hỏi ta: “Có cần nhạt hơn một chút không?”
Ta ngơ ngác đáp lại: “?”
Tứ vương gia lại hỏi một lần: “Có cần nhạt hơn một chút không?”
Ta vội vàng trả lời: “Được, đa tạ vương gia.”
Tứ vương gia bỏ bớt gia vị cho con cá của ta, sau đó dùng giọng điệu thường ngày nói với ta: “Với ta, ngươi lại rất lễ phép chu đáo.”
Mặt ta nóng lên, hiểu rằng hắn đang nói chuyện ta chạy về phủ, còn uy h**p Thải Vân muốn đánh gãy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/minh-nguyet-bat-quy-nhi-lai-nhan-gian-nhat-thang/2973902/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.