Dịch: Vi Vu
Tôi khó tin nhìn người nam nhân kia, anh ấy vừa mới bước ra khỏi nhập định ngồi quên không được bao lâu, một Đại Tôn Thần cũng có việc tìm anh ấy, ở Minh Phủ cũng có một đống chuyện chờ anh ấy về xử lý.
Tại sao anh ấy lại ở đây?
” Khởi Vân … sao anh lại ở đây … ở Minh Phủ không phải có rất nhiều chuyện chờ anh về xử lý sao?”
Giang Khởi Vân khẽ nhíu mày:” trước kia em luôn than phiền mỗi ngày ta chỉ có thể đến bên em vào buổi tối, hiện giờ em chê ta không đủ bận sao?”
“Không phải! Tất nhiên là em thích anh có thể ở bên em, nhưng em sợ anh sẽ chậm trễ việc chính ….
” Tôi mau chóng giải thích
Hừ hừ, con người này có thể thấu hiểu tường tận chuyện khác, nhưng khi chuyện tư mật giữa hai người, phải nói trắng ra thì anh ấy mới hiểu, nếu không anh ấy sẽ nhíu mày không vui.
” tiểu nương nương giúp ta phê duyệt không ít công văn luân hồi vãng sinh, hiện giờ còn chạy đến nơi âm khí u ám để sắp đặt lại trật tự âm dương……”.
ngôn tình hoàn
” mọi chuyện đều để em làm, chúng thần của Minh Giới thật là không có mặt mũi nhận hương khói.”
Lời nói của anh ấy có chút ẩn ý, tôi có chút bối rối nói:” Khởi Vân ….
Có phải em đã phê sai cái gì rồi không? Thêm cho anh phiền toái nhiều hơn?”
Anh ấy bước đến gần tôi, lắc đầu nói: “em làm rất tốt, nhưng có một số người … hừ … Nhiều năm rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/2270594/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.