– Nó lớn hơn con gần hai tuổi đấy, chào anh đi. – Đới Tứ Hải nói với Lương Mạn Thu.
– Anh ạ. – Lương Mạn Thu đáp.
– Đây là con gái A Liên à? – Đới Kha hỏi.
– Cô mà có con gái thì sao lại nuôi nó vàng vọt xanh xao thế này được. – A Liên đáp.
Cô dùng hộp cơm inox hình vuông của mình xới cơm và thức ăn, rồi đi ra ngoài buôn chuyện với bà bán nước sâm ở quán bên cạnh, đúng lúc chồng bà ta cũng vừa mang cơm tới.
Trên bàn bày ba bộ chén đũa, trong đó có một bộ là hộp cơm xốp dùng một lần kèm đũa. Lương Mạn Thu thoáng nhìn đã biết là dành cho mình.
Đới Tứ Hải xới cơm và thức ăn vào hộp xốp – trên cơm trắng và bắp cải xào có mấy miếng ức gà rim xì dầu – rồi đưa cho cô bé:
– Phần của con đây, ăn đi.
Hai ba con nhà họ Đới cũng mỗi người bưng một cái tô inox, trộn cơm chung với thức ăn chứ không chia ra. Trông chẳng giống bữa cơm tối gia đình, mà càng như kiểu ai ăn phần nấy cho no bụng thì hơn.
Đới Kha bưng phần của mình, lại gần ti vi xem phát lại Thế vận hội, đến giờ quảng cáo mới sực nhớ ra nhà có thêm một “con cún còi”.
– Nhỏ đó là ai vậy ba? – Đới Kha hỏi.
– Con gái chú Lập Hoa ở thôn Sơn Vĩ đó. Hồi trước con bé từng tới nhà mình một hai lần rồi, bây còn nhớ không? – Đới Tứ Hải đáp.
Đới Kha đông bạn lắm bè, ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2745151/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.